Bây giờ tôi bị đau đầu gối, ù tai, mề đay, dạ dày cũng không tốt. Nếu tôi không ở trong thế giới tiền điện tử để kiếm tiền thì phải vào nhà máy vặn ốc sao? Tôi đã từng xin việc ở nhà máy ốc vít, công việc đó tôi hoàn toàn không làm được, tôi rất ngốc. Những bước mà đội trưởng dạy tôi tôi hoàn toàn không nhớ nổi và không theo kịp. Bố tôi thường nói tôi đi học mà không học gì cả. Ông ấy nói hồi đi học tôi không chịu học hành nghiêm túc, chỉ toàn lêu lỏng. Ông ấy không phải đang nói linh tinh sao? Ba năm trung học tôi bị kẻ học giỏi của trường đánh thành cái gì rồi, tôi không nghe lời thì bị đánh. Cũng không nói cho tôi chuyển trường khác. Kết quả là tôi chỉ học một trường dạy nghề rồi không học tiếp. Bởi vì nhà tôi có sinh thêm, tôi luôn là người không có hộ khẩu. Hộ khẩu chỉ được làm vào lớp 8.
Tôi không theo kịp động tác khi tập thể dục ở trường trung học, tôi cũng đã cố gắng học nhưng không thể nào học được. Không theo kịp động tác. Khi đi quân huấn ở trường nghề, huấn luyện viên phát hiện tôi không theo kịp động tác. Huấn luyện viên đã cho tôi ra ngoài và bảo tôi viết bản kiểm điểm. Tôi đã thành thật viết ra tình hình. Ngày hôm sau, huấn luyện viên bảo tôi xem những người khác tập quân sự, huấn luyện viên nói rằng nếu tôi muốn học, ông có thể dạy riêng cho tôi. Tôi đã từ chối lòng tốt của huấn luyện viên. Tôi hiểu rằng mình là một kẻ vô dụng, cơ thể không phối hợp. Họ không cần phải làm riêng cho tôi. Đến giờ tôi vẫn rất biết ơn vị huấn luyện viên đó, ông là một người tốt.
Xin hỏi các anh, thật sự Hong Kong đáng sợ như vậy sao? Nếu tôi đi sẽ không trở về được, sẽ bị bọn buôn người đưa đến Đông Nam Á. Nếu thật sự như vậy thì suốt đời tôi cũng không ra khỏi nông thôn. Tôi cũng sẽ không đến thị trấn. Bởi vì tôi biết bên ngoài nguy hiểm. Tôi thà sống chết ở nông thôn cả đời cũng không đi thành phố.
Xem bản gốc
Trang này có thể chứa nội dung của bên thứ ba, được cung cấp chỉ nhằm mục đích thông tin (không phải là tuyên bố/bảo đảm) và không được coi là sự chứng thực cho quan điểm của Gate hoặc là lời khuyên về tài chính hoặc chuyên môn. Xem Tuyên bố từ chối trách nhiệm để biết chi tiết.
Bây giờ tôi bị đau đầu gối, ù tai, mề đay, dạ dày cũng không tốt. Nếu tôi không ở trong thế giới tiền điện tử để kiếm tiền thì phải vào nhà máy vặn ốc sao? Tôi đã từng xin việc ở nhà máy ốc vít, công việc đó tôi hoàn toàn không làm được, tôi rất ngốc. Những bước mà đội trưởng dạy tôi tôi hoàn toàn không nhớ nổi và không theo kịp. Bố tôi thường nói tôi đi học mà không học gì cả. Ông ấy nói hồi đi học tôi không chịu học hành nghiêm túc, chỉ toàn lêu lỏng. Ông ấy không phải đang nói linh tinh sao? Ba năm trung học tôi bị kẻ học giỏi của trường đánh thành cái gì rồi, tôi không nghe lời thì bị đánh. Cũng không nói cho tôi chuyển trường khác. Kết quả là tôi chỉ học một trường dạy nghề rồi không học tiếp. Bởi vì nhà tôi có sinh thêm, tôi luôn là người không có hộ khẩu. Hộ khẩu chỉ được làm vào lớp 8.
Tôi không theo kịp động tác khi tập thể dục ở trường trung học, tôi cũng đã cố gắng học nhưng không thể nào học được. Không theo kịp động tác. Khi đi quân huấn ở trường nghề, huấn luyện viên phát hiện tôi không theo kịp động tác. Huấn luyện viên đã cho tôi ra ngoài và bảo tôi viết bản kiểm điểm. Tôi đã thành thật viết ra tình hình. Ngày hôm sau, huấn luyện viên bảo tôi xem những người khác tập quân sự, huấn luyện viên nói rằng nếu tôi muốn học, ông có thể dạy riêng cho tôi. Tôi đã từ chối lòng tốt của huấn luyện viên. Tôi hiểu rằng mình là một kẻ vô dụng, cơ thể không phối hợp. Họ không cần phải làm riêng cho tôi. Đến giờ tôi vẫn rất biết ơn vị huấn luyện viên đó, ông là một người tốt.
Xin hỏi các anh, thật sự Hong Kong đáng sợ như vậy sao? Nếu tôi đi sẽ không trở về được, sẽ bị bọn buôn người đưa đến Đông Nam Á. Nếu thật sự như vậy thì suốt đời tôi cũng không ra khỏi nông thôn. Tôi cũng sẽ không đến thị trấn. Bởi vì tôi biết bên ngoài nguy hiểm. Tôi thà sống chết ở nông thôn cả đời cũng không đi thành phố.